Sunday, April 12, 2015

• ANH BỘ ĐỘI GIẢI PHÓNG - Phuc Tran

ANH BỘ ĐỘI GIẢI PHÓNG
Phuc Tran

Tuân lệnh đảng anh làm quân "Giải Phóng"
Xẻ Trường Sơn đi cứu nước cứu dân
Đánh vào tới Sài Gòn anh cứng miệng đứng chết trân
Ôi dáng đứng như anh hùng Từ Hải



 
Anh oán trách sao mà ta quá dại
Vụng tin rằng Sài Gòn chẳng có vãi quấn thân
Chờ anh vào Giải Phóng để thành nhân
Anh đâu ngỡ Sài Gòn đã làm trí anh giải phóng

Anh chợt thấy trái tim mình lạnh cóng
Anh nhận ra bằng bao kẻ bị lừa để hy sinh
Tất cả những anh hùng nay đã hóa anh linh
Và bọn còn sống , lũ mang hình dã thú

Như trâu chó bò dê chúng lang thang lũ khủ
Nhơ bẩn cả bầu trời một đô thị văn minh
Dân chúng khiếp sợ lén nhổ nước bọt coi khinh
Anh bộ đội giải phóng như thú hoang vào thành phố

Rồi nghị quyết, rồi nghị định được đưa ra nhí nhố
Anh đắng lòng cuối mặt làm dù dạ chẳng muốn cam
Anh lại góp sức vào phá sạch hết nước Nam
Anh xấu hổ và lương tâm cắn rứt

Cứ như thế mấy mươi năm sống nhục
Dù tiền, quyền, gái gú ngập cả thân
Anh đi vào hưu trí vẫn bâng khuâng
Sao trọn kiếp chỉ đem thân làm tội ác

Rồi một sáng anh thấy đảng xem nước như thịt nạc
Chúng đem dâng, đem bán thẳng qua Tàu
Anh bàng hoàng lính Gạc Ma chính chúng giết chứ đâu
Anh uất hận muốn thét lên lời phản đối

Rồi nhìn lại sợ tuổi già tăm tối
Sợ cháu con mất bổng lộc đang ăn
Sợ gia đình sợ bè bạn chúng nhăn
Anh căm nín nuốt hận vào trong dạ

Kể từ đó mỗi đêm anh nằm mơ ác họa
Thấy nước Việt mình đã hóa trại chăn nuôi
Trên bản đồ hình chữ S đã rửa trôi
Toàn máu đỏ toàn xích xiềng kêu ai oán

Anh nhìn thấy ôi một bầy thú đảng
Áo Chệt Mao đỏ loét đứng nhe nanh
Lấy xương người mình dâng cho Tàu giặc làm tăm
Anh đau đớn dù răng lương tăm chừ rụng hết

Ôi giá như ngày xưa, ngày xưa anh được chết
Được lính Cộng Hòa bắn nát trái tim đi
Thì bây giờ anh đâu có khóc lâm li
Trong giấc ngủ từng đêm anh thổn thức

Giá như anh giá như hùng tâm là có thực
Trong đời mình, một lần can đảm vụt đứng lên.

No comments:

Post a Comment